Atalanta mùa giải 2018 – 2019

Mùa giải đã kết thúc, cũng muốn ngoáy vài chữ phục vụ các thầy nhưng lại bận quá nên cứ lừng khừng mãi. Thôi thì cứ túc tắc rặn được chữ nào thì hay chữ ấy vậy.

Thường thì khi xong xuôi ta lại làm vài bài điếu văn gọi là tổng văn kết cho nó có đầu có đuôi. Trong phạm vi quan điểm riêng của mình, em sẽ cố gắng kết thật nhiều, còn có tổng hay không thì chưa biết.

Đội bóng xuất sắc nhất Serie A năm nay là Atalanta, không khác được. Nói về Atalanta, em xin phép không dùng từ “hiện tượng”. Khi bạn cắn nhầm thuốc và có những màn trình diễn xuất quỷ nhập thần, bạn là một hiện tượng đáng chú ý. Nhưng khi bạn giữ vững phong độ đó qua nhiều mùa giải, thì đó là bản lĩnh và một định hướng rõ ràng. Em đánh giá rất cao Atalanta bởi vì họ đã vượt qua khuôn mẫu của một chú ngựa ô bằng cách tạo cho mình một thương hiệu riêng với sự ổn định đáng sợ.

Nhắc đến Atalanta mà không nói về Gasperini thì cũng như kiểu nấu cơm mà quên cho nước vào nồi vậy. Cuối mùa giải 2015 – 2016, cựu cầu thủ và HLV đội trẻ Juventus – Gian Piero Gasperini tiếp quản một Atalanta rệu rã khi cán đích thứ 13 cuối mùa. Trước ông, HLV Stefano Colantuono và Edoardo Reja đã bị Antonio Percassi đưa lên đoạn đầu đài chỉ trong vài tháng. Một tương lai bất ổn, một đội hình thiếu tham vọng. Ở Bergamo, người ta còn thèm quan tâm Gasperini là gã quái nào. Lúc đó, ở Atalanta, mọi người quan tâm đến cuộc chiến trụ hạng nhiều hơn.

Gasperini đã trưởng thành từ Juventus

Ấy thế mà cái gã Gasperini vốn chả có thành thích gì đáng nể trước đó đã đưa CLB từ chỗ phải tranh đấu cho một suất trụ hạng mới một mùa trước đó thôi, đến vị trí thứ 4 – trên cả Milan, Inter, Lazio. Mùa 2015 – 2016, cầu thủ ghi bàn thắng nhiều nhất của đội bóng xứ Bergamo là Alejandro Gómez với vỏn vẹn 7 bàn. Mùa 2016 – 2017, con số đó là 16. Quan trọng hơn, Gasperini đã có công đem rất nhiều cái tên non trẻ ra ánh sáng, trong số đó phải kể đến Gagliardini, Petagna, Kessié, Freuler, Cristante, Spinazzola, Conti, Caldara đồng thời nâng tầm Papu Gomez lên một trong những cầu thủ xuất sắc nhất Calcio và đặt luôn vé cho anh này vào đội tuyển Argentina. Ấn tượng đấy chứ?

Mùa giải 2017 – 2018, với chiếc vé Europa League, họ vượt qua Everton và Lyon để dành vị trí nhất bảng mà không thua một trận nào. Sau đó chỉ chịu gục ngã trước một đối thủ quá mạnh là Borussia Dortmund với tỉ số 3-4. Năm ấy họ có một sự bổ sung đáng chú ý – Josip Iličić đến từ Fiorentina. Iličić và Papu Gomez chính là động cơ của La Dea. Ở mặt trận quốc nội, I Nerazzurri có kết quả tuy khiêm tốn hơn (thứ 7 và giành quyền đá vòng sơ loại Europa League). Một thành tích đáng nể khi so sánh với đội hình khiêm tốn mà họ sở hữu.

Trái tim và khối óc của La Dea

Đến đây thì mọi người hình dung ngay ra kịch bản quen thuộc của các “hiện tượng”. Thành công đến rất nhanh nhưng cũng chính sự thành công đó đã giết chết họ. Palermo, Lazio, Parma là nạn nhân của kịch bản này trong quá khứ. Bị các ông lớn dòm ngó và cuỗm đi hầu hết các cầu thủ tốt nhất mà mình sở hữu, người hâm mộ Atalanta lo lắng rằng mình sẽ là nạn nhân tiếp theo. Gagliardini, Caldara, Kessie, Bastoni, Conti, Rizzo, Spinazzola và Cristante lần lượt ra đi. Trong khi máu thì cứ rút bán đi từ từ, Atalanta không có sự bổ sung nào đáng kể ngoài chân sút Duvan Zapata đến từ Sampdoria.

Vậy mà vẫn không hiểu thế nào cái tay Gasperini ấy vẫn lèo lái Nữ thần (biệt danh của Atalanta) đến vị trí thứ ba cuối mùa, và đi luôn vào phòng truyền thống cũng như trái tim của bao CĐV xứ Bergamo. Trong 3 lần gặp nhau ở mùa này, Juventus không thể chiến thắng Atalanta. Đây cũng là lần đầu tiên trong lịch sử, Atalanta được dự Champions League. Một thành tích khiến tất cả mọi người đều phải ngưỡng mộ khi nhìn vào đội hình mỏng manh của họ. Theo em, bộ ba Zapata, Iličić và Alejandro Gómez là hàng tấn công xuất sắc nhất nước Ý năm nay. Chính họ đã đóng góp phần lớn vào kết quả của Atalanta. Các tờ báo Italia cũng đã đưa tin Napoli đã có thỏa thuận với Iličić, nhưng cầu thủ Slovenia cũng đã phản bác lại những lời đồn đó.

Một tập thể khát khao

Khi theo dõi Atalanta thi đấu, các đường bóng được luân chuyển rất nhanh với sự cơ động của Iličić và kỹ thuật của Gómez. Điểm cuối hành trình không ai khác là Duvan Zapata. Điểm rất hay của Gasperini chính là ông đã cân bằng được giữa sự lối đá đẹp và kết quả cuối cùng. Cách tấn công của họ không hề cầu kỳ nhưng xem rất thích mắt và khác với hầu hết các đội bóng Italia còn lại. Nói cách khác, lối chơi của Atalanta là điểm cân bằng nối giữa Juventus (hiệu quả) và Napoli (quyến rũ).

Người ta luôn so sánh về túi tiền và kết quả của CLB. Người ta luôn bảo rằng nếu không có tiền và một đội hình mạnh, bọn họ sẽ chẳng làm được gì cả. Gasperini và Atalanta đã đổ luôn vài gáo nước lạnh vào lũ người đó. Với chiếc vé UCL mùa sau và những đồng Euro thu về từ việc bán cầu thủ, CLB sẽ đút túi tối thiểu 100 triệu Euro cho mùa sau – một con số lớn không tưởng cho một đội bóng nhỏ bé như Atalanta. Chưa biết tương lai mùa sau của Atalanta thế nào, liệu lại có một cuộc xâu xé nào khác và tương lai của Gasperini cũng không rõ ràng. Nhưng có một điều chắc chắn rằng, sau 3 mùa giải, Gian Piero Gasperini cùng Max Allegri là hai HLV xuất sắc nhất; và rằng Atalanta sẽ tiếp tục viết tiếp câu chuyện tình của họ tại Calcio.

Give that man a cookie

Biệt danh của Atalanta là La Dea, tức là Nữ thần (các thầy có thể nhìn logo của họ và đoán ra). Bây giờ thì người hâm mộ của Atalanta đã có một vị thần thứ hai trong trái tim – Gian Piero Gasperini.

Hãy tạc cho ông ấy một bức tượng bên ngoài SVĐ Stadio Atleti Azzurri d’Italia.

Eazy-E

Leave a Reply

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.