JUVENTUS – Đội bóng luôn là trên hết

Không ai được phép quan trọng hơn đội bóng.

Tại Juve, luôn tồn tại một câu nói “mọi cầu thủ có thể đến rồi đi, nhưng Juve vẫn sẽ là Juve”. Chính chủ tịch đương nhiệm Agnelli từng nói :”Các cầu thủ đều có quyền được ra đi, không có vị trí nào là không thể thay thế, thậm chí cả vị trí chủ tịch của tôi.” Sau khi Bonucci dứt áo Juve ra đi để đến Milan, trong cộng đồng Juventini xuất hiện hai luồng ý kiến. Một bên là ủng hộ, chúc Bonny may mắn vì tìm được bến đỗ mới, một bên thì phản ứng cực kì mạnh mẽ, nói anh là một thằng “Judas”.

Cũng khá dễ hiểu, họ tin tưởng vào người mà đã sát cánh cùng họ trong suốt 7 năm vừa qua, nhiều người còn muốn anh trở thành đội trưởng của đội bóng sau khi Buffon giải nghệ. Bonucci quyết định ra đi chỉ trong 2 ngày, nó giống như một cú tát vào mặt của các Juventini, những người hâm mộ anh ở thành Torino. Mặc dù Leo là một cầu thủ cực kì quan trọng của Juve nhưng chắc chắn là sẽ thay thế được. Sự  ra đi của anh sẽ tạo cơ hội cho những Rugani, Caldara hay Romagna, những cầu thủ còn khả năng phát triển và tràn đầy nhiệt huyết và trên hết là đang muốn chứng tỏ mình.

 Andrea Agnelli (trái) và Lapo Elkann (phải) – những ông chủ của Juventus.

 

CHIẾN THẮNG – điều quan trọng nhất

Ở Juve, việc tìm kiếm những chiến thắng trên sân là cực kì quan trọng, nhưng không chỉ dừng lại ở đó, câu lạc bộ muốn có được chiến thắng trong nhiều khía cạnh khác. Tất cả đều dựa vào chiến lược tài chính tuyệt vời của nhà Agnelli. Và để tiếp tục gặt hái được những chiến thắng, cần phải có một chiến lược dài hạn bằng việc mua về những ngôi sao, cũng như việc thường xuyên sử dụng những cầu thủ trẻ với mong muốn phát triển được những tài năng hứa hẹn và đưa họ lên với đội Một.

Phải thú thực, trên mọi đấu trường, Juventus đang chơi rất tiến bộ. Trong 3 năm vừa qua, Bianconeri vào chung kết C1 đến tận 2 lần, nhưng không may, chúng ta đều phải nhận thất bại trước hai đội bóng tuyệt vời của Tây Ban Nha. Đội bóng đang mạnh dần lên, chúng ta không thể đòi hỏi gì thêm ở họ cả. Hãy cứ chờ đợi và ủng hộ họ như chúng ta đã từng làm.

Khi biết tin sắp có một trụ cột phải ra đi, thường thì các Juventini sẽ chẳng tin, đơn giản vì họ nghĩ đó là những “tin vịt”, vì họ tin tưởng vào các cầu thủ. Rồi thông tin xuất hiện ngày càng nhiều, nhiều người trở nên vô tâm với sự chia tay sắp tới gần của cầu thủ cực kì quan trọng. Đúng với phong cách của các Juventini, người hâm mộ bắt đầu truyền tai nhau : “Tôi chả bận tâm đâu, cho dù cầu thủ ra đi có là ai, cho dù danh tiếng và giá trị của cầu thủ đó có ra sao. Miễn là câu lạc bộ vẫn ổn định.”  Việc Bonucci sang Milan chỉ gây một chút thất vọng cho chúng ta vì mức giá chuyển nhượng quá thấp (chỉ 40 triệu Euro), nhưng hãy xem đó chỉ như là một nỗi đau nho nhỏ, để dành sức cho một cuộc chiến dai dẳng, cho việc tìm lại chính mình để trở lại là đội bóng hàng đầu châu Âu.

 

Nguyên nhân dẫn đến sự ra đi đột ngột

Có rất nhiều lời đồn đoán về những nguyên nhân dẫn đến cú shock mang tên Bonucci, mặc dù anh là một trong những nhân tố chủ chốt của bộ ba BBC. Một trong số đó là những xích mích trong phòng thay đồ xảy ra vào giờ nghỉ giữa hiệp của trận chung kết ở  Cadiff hồi tháng trước, liên quan đến Alves và chính Bonucci. Nếu những điều được khui ra trên mạng là đúng, thì nó thật sự là lố bịch, điều đó khiến các Juventini trở nên ghét Alves và cả Bonny.

Những tranh cãi giữa các cầu thủ, khi tỉ số đang là 1 – 1, điều đó thật sự là rất vô nghĩa. Ngoài ra, sau khi rời Torino để đến Paris, Alves đã buông những lời không hay về câu lạc bộ cũ, chúng ta có thể quả quyết rằng mồm anh ta chẳng bao giờ phát ra được cái gì hay đâu. Anh ta cũng là một trong hai người bắt đầu những tranh cãi trong phòng thay đồ, gây gổ suýt dẫn đến đánh nhau.

           Những nguyên nhân được bàn tán về 15 phút nghỉ ở Cadiff.

Thêm vào đó, Bonucci cũng đã từng xích mích với HLV Allegri. Trong trận đấu với Porto ở UCL, anh đã bị đẩy lên khán đài sau khi có những lời lẽ không hay với “Mad Max” trước đó. Và những xích mích trong phòng thay đồ ở Cadiff chỉ là giọt nước làm tràn ly. Và cuối cùng, Juventus đã chọn HLV Allegri, “người đạo diễn” chứ không chọn “người diễn viên” Leo. Điều đó thể hiện cho cách làm của đội bóng, thành tích luôn là trên hết, những cầu thủ không muốn đóng góp, thích làm loạn thì sẽ ra đi.

Có thể người đại diện và vợ của Bonucci là những người tác động trực tiếp đến thương vụ này. Nhiều nguồn tin cho biết chính Alessandro Lucci chính là người mang Bonucci đến với thành Milano chứ không phải cả 2 đội bóng thành Milano là những người hỏi mua trước. Thêm vào đó, vợ của Bonucci dường như không thể không “rung động” trước một khoản tiền lớn, và cái tên Milan cũng phù hợp với mong muốn ở lại Italia của cô. Cả cô và Bonny đều muốn chăm sóc cho cậu con bị bệnh.

Dù cho Massimiliano Allegri đã từng nói sau trận thua ở Cadiff rằng: “Bonny có thể trở thành đội trưởng tương lai của Juventus. Tôi nhận những lỗi lầm là do mình gây ra.” Nhưng chúng ta không thể đổ lỗi cho ông hoàn toàn, cũng như cả câu lạc bộ. Tất cả đều thắc mắc tại sao những nhân tốquan trọng lại thể hiện một bộ mặt bạc nhược và đầy “lạ lùng” trong một trận đấu như vậy.

Chúng ta đã từng bán những người quan trọng với đội bóng, những lần đó cảm xúc còn hụt hẫng hơn nhiều (Pogba, Vidal, …) nên lần này không có gì lạ lẫm cả. Câu lạc bộ luôn có cổ động viên bên cạnh, chúng ta đang dần dần trở lại với vinh quang. Danh tiếng của Juve đang thu hút được nhiều ngôi sao hơn, câu lạc bộ vẫn trung thành với việc mua những ngôi sao và sử dụng cầu thủ trẻ, bằng cách chiêu mộ Douglas Costa, và ngôi sao của U21 Italia Federico Bernardeschi. Chính Bernardeschi từng nói với tờ La Gazzetta dello Sport rằng “Có điên mới không đến Juventus, ai mà không muốn chơi cho đội bóng đó chứ”.

 

Ở Juve, không thiếu những con người muốn cống hiến

Trong số những con người này, Stephan Lichsteiner là người tuyệt vời hơn cả. Anh luôn đóng một vai trò cực lớn trong các Scudetto mà Juve dành được, ngoại trừ năm ngoái, khi anh không cạnh tranh nổi với Alves. Bị đẩy lên băng ghế dự bị trong một thời gian dài, Stephan không hề nản chí, anh vẫn chăm chỉ tập luyện, không đòi hỏi phải ra đi, anh chẳng bao giờ phàn nàn về điều gì cả.

Juan Cuadrado cũng giống như vậy. Anh đến Juve chỉ bằng một hợp đồng cho mượn, và mới chỉ vừa được mua đứt vào năm nay. Các Juventini Việt Nam gọi anh là “Cua đồng”, hơi buồn trong kì chuyển nhượng mùa hè này, anh là cái tên thường được mang ra để trao đổi. Dù anh ít khi ghi được bàn thắng nhưng chúng ta không thể phủ nhận những gì Cua đồng đóng góp vào lối chơi chung.

Ngoài ra còn các cái tên như Asamoah, Rincon, Lemina, Benatia, hay Sturaro. Tất cả đều rất mong được cống hiến cho đội bóng. Hi vọng câu lạc bộ sẽ tạo cơ hội nhiều hơn để các anh có thể đóng góp cho thành tích chung của Juventus.

Tất cả chỉ để khẳng định, Ở JUVE, KHÔNG CẦU THỦ NÀO ĐƯỢC PHÉP LỚN HƠN ĐỘI BÓNG.

 

Tham khảo: juvefc.com