Lời tuyên bố của Ultras – góc nhìn từ Curva Sud

Không biết từ bao giờ, Curva Sud trở thành vị trí quen thuộc trên chiếc vé mùa của tôi. Ngay cả khi không tham gia bất kỳ nhóm ultras nào, tôi vẫn mong chờ cái cảm giác được đến sân và hòa mình vào không khí của Curva Sud như thể mình là một phần của sân bóng. Tôi thích đứng và hát suốt 90 phút, tôi thích được nhảy cẫng lên và trao những cái ôm cho những người bạn xung quanh mỗi khi đội bóng ghi bàn (mà không bị mấy tay quản lý nhắc nhở ngồi xuống như ở các khu vực khác của sân bóng), tôi yêu tiếng gầm vang từ trái tim của sân vận động.

Tôi yêu sự cuồng nhiệt đến cháy bỏng mà khán đài này dành cho Juventus. Ở đây, tôi luôn có cảm giác đây là nhà mình và tôi sẽ không bao giờ đánh đổi bất kỳ thứ gì cho Curva Sud. Dù có là khu vực VIP với thức ăn và nước uống được phục vụ sẵn đi chăng nữa. Không bao giờ.

Curva Sud trong trận đấu với Borussia Dortmund tại Champions League

 

Vào thời điểm hiện tại, tôi cảm thấy tan vỡ và thất vọng. Mặc dù tôi thừa nhận đồng tình với một vài điểm trong cuộc biểu tình của các nhóm Ultras, nhưng không phải là tất cả.

Hãy ngồi lại và tóm tắt những gì đã xảy ra.

Allianz Stadium có sức chứa 41.000 chỗ ngồi. Curva Sud là toàn bộ khu vực khán đài phía nam sau khung thành, có khoảng 7.000 ghế. 25% trong số đó thuộc về các nhóm Ultras có tổ chức; 75% còn lại dành cho các CĐV bình thường và không liên quan đến bất kỳ nhóm nào.

“Ultras” là từ dùng để chỉ những nhóm cổ động viên bóng đá trứ danh với sự cuồng tín và tình yêu dành cho CLB. Thuật ngữ này có nguồn gốc từ Ý nhưng sau đó được sử dụng rộng rãi cho các tổ chức CĐV bóng đá. Các bài hát trên khán đài chủ yếu được xướng lên bởi các nhóm Ultras, bởi vì họ được tổ chức bài bản nên có thể lĩnh xướng toàn bộ khán đài. Họ thu hút một lượng lớn người hâm mộ ở các khu vực khác và tạo ra không khí độc nhất vô nhị trên sân. Cổ động viên, các cầu thủ, câu lạc bộ, những người xem trên truyền hình, v.v…; tất cả đều được hưởng lợi từ bầu không khí cuồng nhiệt ấy. Mọi thứ có vẻ rất tốt đẹp kể từ khi SVĐ được khánh thành năm 2011 cho đến mùa giải 2016/2017.

Một góc Curva rực lửa tại Delle Alpi – những ký ức không thể nào phai …

 

Tháng 9 năm 2017, chủ tịch Juventus – Andrea Agnelli đã bị Liên đoàn bóng đá Ý (FIGC) cấm một năm vì nghi ngờ vai trò của ông trong việc phân phối vé cho các nhóm Ultras. Những tấm vé này cuối cùng sẽ có mặt tại chợ đen, đó là cách mà các nhóm Ultras duy trì thu nhập để hoạt động và thậm chí là gây quỹ hỗ trợ các hoạt động bất hợp pháp liên quan đến các tổ chức Mafia. Kháng cáo sau đó của đội bóng đã loại trừ hoàn toàn tất cả các mối liên hệ giữa Juventus và các tổ chức tội phạm.

Chính quyết định này của CLB đã đánh dấu sự rạn nứt không thể hàn gắn giữa CLB và Ultras. Kể từ đây nhiều điều đã xảy ra:

  • Curva Sud chịu lệnh cấm một trận đấu (như một phần của tuyên bố).
  • Sẽ không có bất kỳ một tấm vé nào được trao cho các tổ chức có dính líu trong phán quyết của FIGC.
  • Rất nhiều tay Ultras (được CLB xác định là người gây rối, những người đã từng được tham dự các trận đấu một cách tự do) nhận lệnh cấm (DASPO).
  • Các nhóm CĐV không được tổ chức bán hàng hóa trong và ngoài sân vận động.
  • Câu lạc bộ ngừng cung cấp cho các nhóm Ultras một số lượng vé miễn phí giới hạn, dành cho những thành viên được phép vào sân sớm để thiết lập các biểu ngữ trước mỗi trận đấu.
  • Tăng cường hạn chế các vật dụng được phép mang vào sân. Trống, rất nhiều biểu ngữ và pháo sáng hiện đang chịu lệnh cấm. Những nỗ lực của các CĐV nhằm tạo ra bầu không khí máu lửa trên khán đài đang trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.

Ngoài ra còn những yếu tổ bổ sung ảnh hưởng đến toàn bộ người hâm mộ mà không riêng gì Ultras như:

  • Giá vé tăng liên tục mỗi năm. Vào năm 2011, một chiếc vé cả mùa ở Curva có giá €275, thì nay đã lên tới €650. Trong khi mức thu nhập trung bình của người hâm mộ ở Curva (khoảng €1200 – €1400/ tháng) vẫn giữ nguyên trong suốt 8 năm qua, vì nền kinh tế suy yếu của Italy. Cần lưu ý rằng chiếc vé cả mùa này không bao gồm các trận đấu Champions League và Coppa Italia, do đó bình quân để xem toàn bộ các trận của Juve trong một mùa sẽ tốn khoảng €1000. Và đó chỉ là các trận đấu tại sân nhà thôi nhé. Ngoài ra, nếu bạn không sống tại Turin thì sẽ phải cộng thêm hàng tá các chi phí bổ sung (di chuyển, chỗ ăn ở, v.v…).

Nhiều người nói rằng “Vì CLB ký HĐ với Ronaldo, cho nên người hâm mộ không nên phàn nàn về chuyện tăng giá vé”. Tuy nhiên, mỗi €100 cộng thêm cho 7.000 ghế sẽ mang về chỉ tổng cộng €700.000. Nhưng hãy thử tưởng tượng xem, số tiền đó chỉ ngang với 5 phút cân nhắc khi đàm phán các thương vụ chuyển nhượng, và rằng số tiền đó có đáng với việc hắt hủi phần lớn các CĐV trung thành của đội bóng hay không? (Điều này giống với cách mà chủ tịch Bayern Munich đã từng nói vài năm trước, và hiện nay người hâm mộ Curva của Munich chỉ phải trả khoảng €200 cho mỗi chiếc vé cả mùa).

  • Đã có thêm những quy định mới liên quan đến những người muốn bán lại suất cho từng trận trong chiếc vé cả mùa của mình. Trong nhiều trường hợp, ngày giờ thi đấu cụ thể chỉ được công bố hai đến ba tuần trước mỗi trận đấu chính thức, nên thực tế là rất khó để lập kế hoạch trước. Đôi khi Juve đá vào tối thứ sáu và rất nhiều CĐV không thể đến kịp Turin vì bận công việc. Như thông lệ, nếu bạn không thể đến sân, bạn chỉ có thể bán lại suất vé của mình cho một người khác nếu họ sở hữu tấm thẻ Tessera del tifoso (một loại thẻ thành viên dành cho CĐV Juve). Điều này làm giảm khả năng thu hồi lại số tiền vé của bạn. Hơn nữa, CLB áp đặt quy định mỗi người sở hữu vé cả mùa chỉ được bán lại tối đa cho 3 người trong một mùa giải (dĩ nhiên phải có thẻ Tessera del tifoso). Hoặc có một cách nữa là bán lại cho chính Juve với những điều khoản có lợi cho CLB: bạn sẽ chỉ nhận lại €10 – 15 từ CLB, và sau đó họ sẽ bán lại những chiếc vé này ra thị trường với giá gốc (tương tự như việc bán một sản phẩm hai lần).
Quãng thời gian tuyệt vời khi Bianconeri được trở về nhà

 

Dù thích hay không, Juventus giờ đây đang bị thúc đẩy bởi mục tiêu kinh doanh và lợi nhuận. Đây không hẳn là điều xấu khi mà ai cũng hiểu rằng CLB (và cả người hâm mộ) hướng đến mục tiêu cạnh tranh với các đội bóng hàng đầu khác. Nhưng điều này cũng dẫn đến những tác động tiêu cực khác cho CĐV mà vấn đề không chỉ nằm ở tiền. Đã từ lâu, chủ nghĩa lãng mạn đã không còn tồn tại ở nơi đây (hãy hỏi Hoàng tử của chúng ta – Claudio Marchisio). Không còn ai được an toàn cả. Say mê một cầu thủ để làm gì khi luôn mang trong tim nỗi lo CLB sẽ đặt anh ta lên bàn đàm phán mỗi khi có lời đề nghị tốt. Mọi thứ đã thật sự thay đổi. Ngọn lửa của sự đam mê đang dần lụi tàn nếu các CĐV trung thành cứ bị đối xử như những người khách vãng lai ngay tại SVĐ quen thuộc của mình.

Những thành viên Ultras của Curva Sud hiện đang đình công và Allianz Stadium trở nên tĩnh lặng như một nhà hát đã từ vài tháng trở lại đây. Chắc chắn việc kinh doanh vé chợ đen bị chấm dứt là nguyên nhân chính, nhưng cũng nên xem xét tất cả những điểm khác tôi vừa đề cập. Nếu một ngày nào đó ngay cả những nhóm Ultras cũng thôi không cất giọng hát nữa, sẽ không còn ai làm điều đó thay họ.

Đó là khoảnh khắc tôi chợt thấy trái tim mình tan vỡ, và nỗi thất vọng bao trùm.

Dù tôi hiểu và thông cảm với một vài nguyên nhân của việc các nhóm Ultras đình công, tôi không đồng tình với nhiều lý do khác.

Tôi không ủng hộ những bài hát phân biệt chủng tộc (mặc dù chỉ vì một vài thành phần quá khích gây ra mà cả Curva bị đóng cửa).

Tôi không ủng hộ sự im lặng tuyệt đối như một hình thức phản kháng của Curva Sud. Nhưng quan trọng hơn tôi không đồng ý với việc áp đặt sự im lặng cho người khác.

Tôi không ủng hộ việc các bài hát nhắm vào các đối thủ được cất lên nhiều hơn so với những ca khúc hát về Juventus. Tôi chắc chắn rằng các nhóm Ultras có tổ chức sẽ đem lại sức mạnh vô cùng to lớn nếu được CLB quản lý một cách hiệu quả. Nếu những nhóm này (dù là Curva Sud, Curva Nord hay Tribuna) được khuấy động không khí như xưa, thì SVĐ của chúng ta sẽ trở nên tuyệt vời biết bao, như nó đã từng là như thế. Những âm thanh của lửa, của máu, của những khúc hùng ca dành cho đội bóng sẽ lại được cất lên một lần nữa – một cách đồng lòng. Chúng ta xứng đáng được sống trong bầu không khí đó một lần nữa. Đối với tôi, không gì ý nghĩa hơn điều đó.

Trắng, đen và bầu trời. Niềm kiêu hãnh và sự đoàn kết.

 

Tôi rất thích cách tiếp cận của Bayern Munich. Tại sao chúng ta không thể làm điều tương tự? Vé cả mùa với mức giá €200 – 300 cho thành viên của các nhóm có tổ chức. Đó là một thương vụ đầu tư của CLB để đổi lấy những cổ động viên cuồng nhiệt sẵn sàng cống hiến suốt 90 phút cho những khán đài rực lửa. Hãy thiết lập những quy định rõ ràng. CLB có đủ phương tiện và công nghệ để xác định những kẻ gây rối với những bài hát phân biệt chủng tộc và những hành vi phản cảm, hãy cấm những thành phần đó mãi mãi khỏi sân bóng. Hãy sử dụng chúng!

Dù sao đi nữa, tôi vẫn tin rằng lợi ích chung giữa các nhóm CĐV và CLB vẫn luôn tồn tại. Và rồi một ngày, mọi người sẽ lại được nghe thấy tiếng gầm gừ của sân bóng, xuất phát từ tất cả sự cuồng nhiệt và tình yêu dành cho Juventus./.

 

Theo Around Turin (Juvefc.com)

Eazy-E

Leave a Reply

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.